Tin tức Việt

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

TƯ DUY VỀ TIỀN BẠC

Nguồn tin: Góc nhìn Alan

Tư duy tiền bạc

"Kinh Thánh cũng khẳng định là “ người giàu vào thiên đường khó hơn con lạc đà đi lọt qua mũi kim”. Có thể nói là tôi không ưa tiền, nếu không phải là thù ghét… Tuy nhiên, tôi khám phá rất nhanh một điều: tất cả những gì hay những người tôi yêu thương đều “cần” và “yêu” tiền."

-TS. Alan Phan- Tư duy tiền bạc   ++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++ Tôi lớn lên trong một gia đình trung bình, không nhiều tiền bạc, nhưng có một tuổi thơ tương đối êm đềm dịu ngọt. Sài gòn những thập niên 50’s, 60’s trong các khu phố quanh vườn Tao Đàn là những chuỗi ngày của bướm hoa và chim chóc. Rồi 3 năm trên những đối thông vắng lạnh quanh Yersin Đà Lạt cũng là những hồi ức của nô đùa, khám phá đầy tiếng cười. Bạn bè chúng tôi chỉ có một món đồ chơi duy nhất là quả bóng cao su trúng được từ một giải thưởng ở trường. Tất cả đồ chơi còn lại đều do tài sáng tạo của chúng tôi bằng các vật dụng lượm lặt quanh nhà. Tôi hoa mắt khi dẫn con nhỏ lần đầu vào Toys”R”Us để hắn chọn quà. - Tư duy về tiền bạc Bước vào đại học, tôi say mê với những văn phẩm nghệ thuật mang mầu sắc đấu tranh xã hội và hiện sinh từ Kafka, Camus, Kierkegaard... Tôi có một thái độ rất thịnh hành ngày đó là coi thường những doanh gia (gọi là trọc phú) và tiền bạc (như thầy giảng, không có đồng tiền nào mà không dính đến tội ác). Rồi Kinh Thánh cũng khẳng định là “người giàu vào thiên đường khó hơn con lạc đà đi lọt qua mũi kim”. Có thể nói là tôi không ưa tiền, nếu không phải là thù ghét. Tuy nhiên, tôi khám phá rất nhanh một điều: tất cả những gì hay những người tôi yêu thương đều “cần” và “yêu” tiền. Một lần tôi bày tỏ hăng say với một cô bạn gái, ”có những thứ mà đồng tiền không mua được”. Cô cười, ”vậy là anh không biết shop (mua sắm)”. Tôi cũng cảm nhận là sau những lần thất bại trên thương trường, tôi vẫn được thỏai mái hơn khi còn chút tiền. Thật đúng như cô đào Zsa Zsa Gabor nói, “Khóc đâu cũng là khóc, nhưng tôi thích khóc trong chiếc xe Rolls Royce”. - Quyến rũ của tiền bạc Tôi bắt đầu đi vào một thái cực khác, có lẽ là “dark side” (phần đen) như truyện Star War. Tôi bắt đầu say đắm người vợ (tiền) mà mình đã không biết yêu khi cưới. Tôi yêu tiền như một đứa bé lần đầu bước vào tiệm kẹo. Trong các lớp tâm lý sơ đẳng, sách vở dạy rằng con người bị chi phối và thúc đẩy bởi bốn động lực chính: quyền lực, danh vọng, tiền bạc và “hóc môn” (hormones). Hóc môn là ăn, nhậu, sex và thuốc. Mỗi người một kiểu, người thích món này hơn món khác, người thích vài món, những anh chị mê cả bốn món thường vào tù rất sớm. Tôi thì chỉ thích tiền. Suốt thời trung niên, từ năm 30 tuổi đến gần đây, tôi thấy đồng tiền là tất cả. Nó cho tôi những tác phẩm tuyệt vời như chiếc xe Lamborghini vàng tôi mua tặng mình năm sinh nhật 33 tuổi; như chiếc đồng hồ Oris Artelier vợ tôi mua cho hai đứa (his and her) trong một phút ngẫu hứng tại Monte Carlo; như chiếc du thuyền Feretti tôi chia sở hữu (share ownership) với 3 người bạn khác ở Miami; như cái condo nhỏ bé dễ thương cạnh bờ biển Puerto Viejo của Costa Rica; như những bộ viết máy mang các tên huyền thọai như Mont Blanc, Cartier, Montegrappa, Visconti…tôi dã tốn công sưu tập suốt 25 năm. Đồng tiền cũng cho tôi những trải nghiệm khó quên như chuyến du hành lạ lùng vào Tây Tạng huyền bí vào năm 1979 (rất ít người được phép thăm); như chuyến leo núi ở Cerro Castor phía nam Argentina đầy mạo hiểm (súyt bị môt trận bão tuyết chôn vùi); như lần đi dã ngọai safari ở Kenya nóng bức với một người tình Rawandan đen hơn than đá. Tôi quên mất những mặt trái của đồng tiền để chỉ còn say đắm với lợi ích. Tôi cho rằng ba lợi ích lớn nhất của đồng tiền nhìn từ góc cạnh trí thức là tự do, thì giờ và nhân tính. Những người thực sự giàu ít khi phải làm những gì họ không muốn. Họ cũng không bị buộc phải sống ở một nơi nào, với những người họ không thích hay chịu đựng những áp đặt ngược đời. Họ cũng có nhiều thì giờ hơn để chăm chú vào trọng điểm công việc vì đã có nhiều nhân viên phụ làm các việc lặt vặt. Nhờ vậy, họ có thời gian để thưởng thức văn hóa nghệ thuật nhiều hơn. Nhờ đồng tiền, những người giàu có thường rộng luợng quyên tặng cho những nạn nhân kém may mắn của xã hội. Họ cũng không bị những mặc cảm thua kém chi phối, nên nhân cách họ thường cởi mở và dễ thích hợp. - Giới hạn của tiền bạc Nhưng thực tế thường phức tạp và nhiều thách thức hơn lý thuyết. Tôi tin rằng có rất nhiều người giàu đạt được những tự do, thì giờ và nhân cách do đồng tiền mang lại. Warren Buffett và Bill Gates là hai thí dụ điển hình. Tuy vậy, phần lớn những người giàu tôi quen biết, cũng như chính cái “tôi” đáng ghét lúc xưa, phải loay hoay trong cái bẫy của nghịch lý. Trước hết, hành xử hàng ngày cùa chúng tôi bị giới hạn vào trách nhiệm phải có với cổ đông, với nhân viên, với khách hàng, với quyền lợi và thương hiệu của doanh nghiệp, và với cả cộng đồng chung quanh. Chúng tôi không thể nói hay làm những gì có thể gây hại đến những đối tác này. Bản thân chúng tôi cũng không có quyền bị bệnh nữa. Tuy không như Steve Jobs đã làm cổ phiếu Apple giảm 8% khi tin ông bị ung thư loan truyền, tôi và ban quản lý cũng phải dấu chuyện tôi phải mổ tim (heart attack) vào năm 1999 để tránh ảnh hưởng xấu trên cổ phiếu của công ty Hartcourt bé xíu. Chúng tôi cũng bận rộn khủng khiếp khi giàu có. Với những báo cáo, tin tức, Emails và điện thọai thường xuyên, chúng tôi may mắn lắm mới có thì giờ nhàn rỗi để đọc hết một cuốn sách trên 500 trang. Những tiệc tùng lễ hội liên tiếp không cho chúng tôi thời gian để thư giãn với gia đình bạn bè. Bao nhiêu liên hệ thân tình sâu xa đã bị sự giàu có chia cắt. Rồi đến những họat động xã hội thiện nguyện. Dù rộng lượng, nhiều người trong chúng tôi cũng không muốn danh nghĩa hay tiền bạc bị lạm dụng cho những mục tiêu đen tối. Hơn nữa, khi mở lòng giúp với vài trăm dollars nghe thật dễ dàng; vấn đề trở nên phức tạp khi số tiền lên đến cả triệu dollar. Bộ phận kế tóan, thuế vụ, pháp lý và PR phải nhẩy vào để khán duyệt và chỉ dẫn. - Những phúc lộc không tiền Tôi vẫn yêu tiền. Dù nó mang đến hạnh phúc hay đau khổ, đồng tiền vẫn là người vợ, người tình và người bạn tuyệt vời. Nhưng tôi cũng không bao giờ quên những phúc lộc không cần có tiền, không cần mua hay thâu tóm. Chẳng hạn cuốn truyện The Catcher On The Rye và Dr. Zhivago tôi tình cờ đọc lại sau 40 năm, vào một buổi chiều đi lạc vào thư viện ở New Delhi. Tiếng cười trong trẻo của đứa con trai ở phòng cạnh bên khi hắn thì thầm với bạn gái qua điện thọai về chuyến đi chơi của hai cha con ở New York. Khuôn mặt rực rỡ của một người con gái tóc vàng trong một buổi sáng mùa thu qua công viên Luxembourg nhìn lá vàng. Tôi hiểu lời của Sartre rằng, ”Chúng ta nô lệ cho những gì mình sở hữu” (We are possessed by what we possess). Và tôi vẫn xin được nói với tiền như một bài nhạc tình nào đó của Trịnh Công Sơn,” Dù đến rồi đi, tôi cũng xin tạ ơn người, tạ ơn đời, tạ ơn ai… đã cho tôi còn những ngày ngồi mơ ước...” - TS. Alan Phan -

The post TƯ DUY VỀ TIỀN BẠC appeared first on GÓC NHÌN ALAN.


Đăng ký: Viet Blogs
Nguồn tin

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

XEM NGƯỜI MỸ DẠY CON VỀ TIỀN BẠC VÀ LÀM GIÀU

Nguồn tin: Góc nhìn Alan

Tiền bạc & dạy con

XEM NGƯỜI MỸ DẠY CON VỀ TIỀN BẠC VÀ LÀM GIÀU
(Bài của Khách)
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
"Nhà đầu tư huyền thoại Warren Buffet tin rằng những người con được thừa hưởng của cải quá lớn từ gia đình thường có khuynh hướng không làm gì cả. Ông cho rằng một xã hội sẽ không được hưởng lợi từ một giai cấp thượng lưu tạo dựng của cải nhờ thừa hưởng và một đất nước chỉ thịnh vượng khi xã hội được tạo dựng từ những người có tài thực sự, và người ta nhận được thù lao từ công sức lao động của chính mình."
Cuối tuần, GNA xin giới thiệu với BCAs một bài viết có giá trị tham khảo về cách người Mỹ dạy con làm giàu và tiền bạc để suy ngẫm và áp dụng.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Tiền bạc & dạy con
Của cải không tốt bằng lao động, sự giàu có không tốt bằng việc tạo ra sự giàu có. Cả trong công việc và đời sống riêng tư hãy luôn ủng hộ các con chạy theo niềm đam mê của chính mình, cho dù công việc đó có mang lại nhiều tiền hay không.
Steven D. Hayworth, giám đốc điều hành của ngân hàng Gibraltar Private Bank and Trust, rất hạnh phúc khi nghe tin con gái mình sẽ làm việc trong một cửa hàng quần áo của phụ nữ trong kỳ nghỉ hè trước khi phải nhập học vào mùa thu.
Bản chất công việc không phải là điều làm Hayworth cảm thấy tự hào. Thay vào đó, ông muốn con của mình sẽ tìm thấy niềm vui từ lao động. Đặc biệt, Hayworth hy vọng cô con gái bé nhỏ sẽ học được cách “kết nối” giữa số tiền mà cô kiếm được bao nhiêu trong một ngày với cái mà cô dự định mua.
“Mẹ tôi - người có ảnh hưởng đến toàn bộ cuộc sống và sự thành công trong sự nghiệp - đã trao cho tôi một trong những bài học cuộc sống quý báu mà tôi học được từ rất sớm là giá trị của một đồng USD”, Hayworth cho biết.
“Riêng đối với con trẻ được sinh ra tại các gia đình trung lưu và giàu có, họ sẽ ít biết được quan điểm về giá trị đồng tiền. Lái một chiếc xe hạng sang Range Rover trên đường cao tốc là chuyện dễ nhưng cái quan trọng là bạn phải biết được mất bao nhiều giờ làm việc chăm chỉ để có thể sỡ hữu chiếc xe đó”.
Nhất quan hệ, nhì tiền tệ. Giống như thế hệ giàu có thứ hai hay những cậu ấm cô chiêu, con gái của Hayworth sẽ không phải lo lắng nếu không thể tìm được một công việc. Cô có thể đã trải qua mùa hè bên bể bơi bởi cha mẹ cô hoàn toàn có thể lo học phí học đại học.
Nhưng thực tế, điều không chỉ khiến CEO của ngân hàng Bank and Trust lo lắng mà nhiều bậc phụ huynh giàu có khác cũng phải suy nghĩ là làm sao để con cái lao động kiếm tiền. Suy thoái kinh tế và thị trường việc làm đầy cạnh tranh khiến họ bắt buộc phải dạy cho con cái của mình về giá trị từ lao động. Họ lo lắng về điều đó, có vẻ còn hơn bất cứ những vấn đề trong công việc của mình.
Mối quan tâm chung nhất của tất cả các bậc phu huynh trên toàn cầu là như nhau: Làm thế nào để con trẻ hiểu được giá trị của đồng tiền từ lao động?
Quy tắc trong nhà
Brad Klontz, một nhà tâm lý tài chính và đồng tác giả của cuốn “Mind Over Money”, cho biết nguồn gốc để thiết lập nền tảng nhận thức về tài chính cho con trẻ là cha mẹ nên đưa ra những quy tắc cho chúng. Nếu không có quy tắc, con trẻ sẽ có nguy cơ gặp những lỗ hổng về tài chính cá nhân.
“Cha mẹ cần giúp con trẻ nhận thức được ý nghĩa của những khoản chi phí”, Joline Godfrey, CEO của Independent Means, một công ty về giáo dục tài chính cho biết. “Bạn không thể mong đợi con trẻ đi ra ngoài thế giới và có thể tự lập nếu như chúng không biết hóa đơn điện là cái gì".
Sự giúp đỡ tồi
Cha mẹ thường có ý tốt khi họ cố gắng giúp con cái về mặt tài chính với hi vọng chúng sẽ gặp nhiều điều suôn sẻ hoặc có một cuộc sống tốt hơn so với mình trước kia. Nhưng hỗ trợ tài chính quá nhiều có thể làm hại con trẻ.
Đây không chỉ là vấn đề đối với con trẻ đến tuổi học đại học. “Trước khi là sinh viên, những chương trình có sẵn như việc học hè khiến con trẻ không có thời gian để hòa nhập vào môi trường và cộng đồng mới ngoài nhà trường. Từ đó, con trẻ không có đủ thời gian để có được một công việc”, Debbie Cox, giám đốc quản lý tại J.P.Morgan Private Bank cho biết.
Bên cạnh sự giáo dục từ phía nhà trường, cha mẹ cần trang bị những kiến thức xã hội và giáo dục tài chính cho con trẻ. Những công việc vào mùa hè có thể là điều tốt cho việc cải thiện giáo dục xã hội ở con trẻ.
“Trẻ cần phải tìm hiểu cái mà chúng thích để thức dậy vào mỗi buổi sáng, nhận được công việc đó để ý thức được việc giúp đỡ người khác hoặc cộng đồng”, Cox cho biết.
Một nhược điểm của bậc phụ huynh là cha mẹ thường có xu hướng quyết định, can thiệp và giải quyết vấn đề của con cái. Todd M. Morgan, giám đốc điều hành cấp cao tại quỹ đầu tư Bel Air Investment Advisors có trụ sở ở Los Angeles cho biết, “Đừng can thiệp để sữa chữa hoặc thay đổi cuộc sống và vấn đề của con trẻ trừ khi bạn được mời để làm việc đó”.
Cũng là bậc phụ huynh, Morgan cũng thừa nhận một vài sai lầm mà ông chia sẻ rằng, “Đừng làm cho con trẻ cảm thấy mình bất lực. Thay vào đó, trao quyền cho bọn trẻ để cúng tự quyết định những vấn đề của bản thân”.
Hỗ trợ vừa đủ
Cách đúng nhất để giúp con trẻ đang gặp khó khăn để tìm kiếm một công việc hay nghề nghiệp là gì?
Bà Godfrey, một chuyên viên về giáo dục tài chính cho rằng cha mẹ không cần phải trợ cấp quá nhiều cho con trẻ, thay váo đó đặt niềm tin và ủng hộ những gì chúng làm.
Điều này có nghĩa là cha mẹ và con trẻ cần ngồi xuống thảo luận về những kỳ vọng và mục tiêu. Nếu sự giúp đỡ về tài chính là cần thiết, số tiền chỉ cần vừa đủ và phải được giải thích.
Như tỷ phú giàu thứ 3 thế giới Warren Buffett từng nói rằng “Hãy cho chúng (các con) vừa đủ để chúng có thể làm bất cứ điều gì chúng muốn, nhưng không quá nhiều để chúng chẳng muốn làm gì cả.”
Điều này nghe có vẻ kinh ngạc. Nhưng hãy cổ vũ các con làm theo thần tượng mà chúng ngưỡng mộ và không nên trách cứ trước thất bại của chúng. Cả trong công việc và đời sống riêng tư hãy luôn ủng hộ các con chạy theo niềm đam mê của chính mình, cho dù công vệc đó có mang lại nhiều tiền hay không.
Hãy để con trẻ tìm thấy niềm vui từ sự lao động. “Vào một ngày mà bạn đã đứng rất lâu khiến chân bị đau để bán hàng, bạn sẽ nhận ra rất nhiều điều. Bạn kiếm tổng cộng 80 USD và mang về nhà 60 USD. Sau đó, bạn sẽ tính toán rằng 5 lần của 60 là 300 và một căn hộ cho thuê có giá là 800USD/tháng. Đó là những bước khởi đầu để suy nghĩ thực sự nghiêm túc về năng lực của tài chính”, Godfrey cho biết.
Theo Đinh Lộc - Tri thức trẻ

 

The post XEM NGƯỜI MỸ DẠY CON VỀ TIỀN BẠC VÀ LÀM GIÀU appeared first on GÓC NHÌN ALAN.


Đăng ký: Viet Blogs
Nguồn tin

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016

GHÉT AI THÌ XÚI NGƯỜI TA MỞ NHÀ HÀNG

Nguồn tin: Góc nhìn Alan

Quote - GNA 39

"Món ăn ngon chỉ chiếm khoảng 17% trong quyết định chọn lựa một nhà hàng của khách. Các yếu tố quan trọng không kém là kinh nghiệm quản lý, thương hiệu, phong cách và môi trường phù hợp, vị trí, sự thuận lợi và tiện nghi dựa theo mục đích của khách, giá cả, thói quen của khách hàng, tiêu chuẩn sạch và cách phục vụ." Câu chuyện The Kafe – thương hiệu nhận được 5,5 triệu đô từ quỹ đầu tư danh giá bị đối tác tố chiếm dụng vốn kinh doanh, chây ì không trả nợ; Hay tình trạng starup kinh doanh ẩm thực nói chung và quán cà phê nói riêng mọc lên ào ạt buộc chúng ta phải nhìn nhận lại việc khởi nghiệp bằng kinh doanh ẩm thực. Có phải chúng ta đang quá ảo tưởng về sự phát triển dễ dàng mà quên mất sự thật “thành công ban đầu tại 1 địa điểm đơn lẻ, khi bị tung hô quá mức, thường là cái bẫy khiến chủ nhân không nhìn thấy rõ những khiếm khuyết của mô hình ban đầu lẫn những vấn đề phức tạp phát sinh khi mở rộng thành chuỗi và quá nhanh.”(*) Liệu Việt Nam có thể trở thành "bếp ăn của thế giới" như nhiều người Việt vẫn tin tưởng? Góc nhìn Alan xin mời Quý vị BCAs đặc biệt là những bạn đã, đang và sẽ khởi nghiệp trong ngành kinh doanh ẩm thực tham khảo bài viết “Ghét ai thì xúi người ta mở nhà hàng” để có cái nhìn toàn diện hơn về vấn đề này. "- Trong lần thăm Việt Nam, kinh tế gia Michael Porter có nói ẩm thực Việt Nam tuyệt vời và có thể là vũ khí mạnh để cạnh tranh trên thị trường thế giới. Ông có ý kiến gì? Tôi rất kính phục GS Porter về những thành tựu trong lĩnh vực học thuật. Tuy nhiên, tôi nghĩ lời ông phán về kinh doanh ẩm thực, hoặc là không thực tế, hoặc chỉ là lời xã giao với Việt Nam. Ẩm thực của quốc gia nào cũng đều rất đặc thù và được sự ưa chuộng của nhiều người trên thế giới tuỳ theo khẩu vị cá nhân. Hiện nay, bên Mỹ, phổ thông nhất là món ăn Ý hay Trung Quốc, với Mexico, Nhật, Ấn và Thái Lan đang trên đà tăng trưởng. Quan trọng hơn hết là các yếu tố kinh doanh không liên quan nhiều đến xuất xứ quốc gia của món ăn. - Những yếu tố này gồm những gì thưa ông? Tôi đã từng thất bại trong việc kinh doanh nhà hàng cách đây 28 năm, nên sau đó, có tìm hiểu thêm về các chất tố thành công cho một nhà hàng. Vài thống kê và nghiên cứu cho thấy món ăn ngon chỉ chiếm khoảng 17% trong quyết định chọn lựa một nhà hàng của khách. Các yếu tố quan trọng không kém là kinh nghiệm quản lý, thương hiệu, phong cách và môi trường phù hợp, vị trí, sự thuận lợi và tiện nghi dựa theo mục đích của khách, giá cả, thói quen của khách hàng, tiêu chuẩn sạch và cách phục vụ. Dĩ nhiên, đây là các yếu tố cho một nhà hàng full-service của Mỹ. Một nhà hàng tương tự ở Việt Nam hay một mô hình "thức ăn nhanh" có thể khác hơn ở nhiều điểm. - Ông có thể tiết lộ về tình huống thất bại 28 năm trước về nhà hàng của ông? Khoảng 1985, tôi kiếm khá tiền trong các kinh doanh khác, nên không hề có ý định mở nhà hàng. Cô bạn gái người Anh sau vài tháng cặp kè cho biết là cô đã từng học ở Cordon Bleu ở Paris nên mong ước làm chủ một nhà hàng Pháp ở California. Vì mê gái, tôi đành chiều ý. Tuy nhiên, sau khi đầu tư hơn 250 ngàn đô la để hoàn tất, tôi khám phá là cô bạn gái đã không biết nấu ăn lại còn không quản lý nổi, nên phải thuê các nhân viên khác thay thế. Riêng mình phải chạy ngược xuôi, vừa trông coi tiền bạc vừa tìm người sang lại cửa hàng. Tóm tắt, tôi mất gần 1 năm và 100 ngàn trong phi vụ này. Không đau vì tiền; nhưng vẫn ngậm ngùi khi mất một cô bạn gái lý tưởng. Sau này, tôi ghét ai thì thích xúi người ta mở nhà hàng. Đây là một ngành nghề khó khăn nhất với nhiều doanh nhân tại Mỹ vì tỷ lệ thành công lớn rất hiếm hoi. Quote - GNA 39 - Ông có cho là bánh mì kẹp thịt Việt Nam có thể cạnh tranh trong thị trường thức ăn nhanh của thế giới? Hiện nay, bánh mì kẹp thịt của Việt Nam khá giống sản phẩm và mô hình kinh doanh của xâu chuỗi Subway Sandwich lớn nhất toàn cầu. Subway thành công nhờ sản phẩm khá đa dạng, đơn giản, nhiều dinh dưỡng (khi so với các chuỗi burger hay gà rán) nhưng hợp khẩu vị. Thêm vào đó, cách phục vụ nhanh chóng; bảo đảm về đồng nhất của chất lượng, môi trường sạch là các yếu tố quan trọng khác. Bắt chước thành công của Subway là xâu chuỗi bánh mì kẹp thịt của Pret a Manger, Oliver's, Delifrance ... tại Á Châu. Còn khắp thế giới, loại bánh mì Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kỳ... cũng khá phổ biến. Nếu có doanh nhân nào muốn tạo nên một xâu chuỗi bánh mì thịt Việt như Lee's Sandwiches ở California, thì cũng có thể thành công tuỳ sức mạnh quản lý và khả năng tài chánh. Nhưng chỉ cần bán bánh mì thịt mà giàu... thì hơi hoang tưởng. - Còn phở Việt Nam? Ông đánh giá cơ hội? Tôi tin là nếu doanh nhân nào muốn thiết lập một xâu chuỗi thức ăn nhanh dùng bánh mì hay phở hay cơm kẹp, xôi, cháo, bún... làm sản phẩm có thể tìm ra những nghiên cứu về sự thành công của các xâu chuỗi thức ăn nhanh. Phở 24 đã tạo những tiếng vang cho phở Việt lúc đầu. Khi có kế hoạch bài bản, nhóm quản trị giỏi và sáng tạo, lợi thế cạnh tranh, vốn mạnh... các doanh nhân đều có cơ hội thành công trong ngành ẩm thực. - Qua đến lĩnh vực quán cà phê, theo ông liệu chúng ta có thể xâm chiếm tốt thị trường Mỹ hay các quốc gia lân cận? Cái này thì phải hỏi ông Đặng Lê Nguyên Vũ hay ông gì mua lại một thị trấn nhỏ bên Mỹ để... bán cà phê phin cho dân quê. Họ có dư thừa kinh nghiệm xương máu. - Người Việt mở khá nhiều quán ăn đủ loại ở Âu Mỹ hay Úc. Có ai đã thành công và đạt đỉnh của danh tiếng, cũng như lợi nhuận? Tôi không rõ lắm vì qua đến Âu Mỹ, tôi lại ít chọn quán ăn Á Châu. Tuy nhiên, ngoài các nhà hàng phục vụ chính yếu cho Việt Kiều, quán ăn của gia đình chị An tên Crustaceans ở Beverly Hills tạo nhiều tiếng vang trên các mạng truyền thông nhờ thu hút nhiều siêu sao và giới nghệ sĩ Hollywood. Tuy vậy, khi gia đình mở các nhà hàng Crustaceans khác ở Las Vegas hay Newport Beach, dường như họ lại không thành công. Qua báo chí, cũng có rất nhiều tiệm ăn Việt được khen ngợi, nhưng như tôi đã nói từ đầu, đây là những thành công cá nhân, đi song song với rất nhiều thất bại của các tiệm Việt khác (tỷ lệ thất bại khoảng 70% cũng gần giống với mọi tiệm ăn có các thực đơn từ mọi nước khác). Món ăn Việt chỉ là một sản phẩm, dù đặc thù và dinh dưỡng, vẫn chưa đủ là yếu tố chắc chắn sẽ đem lại thành công cho doanh nhân. Tôi còn nhớ một tiệm ăn Việt rất thành công ở Thượng Hải do một người Hồng Kông thiết lập và không có cả một người bếp Việt. Ông chủ cười nói nhân viên nấu ăn của tôi học ẩm thực Việt qua Internet. - Ông có lời khuyên gì cho các doanh nhân trẻ đang ôm mộng kinh doanh ẩm thực? Cũng giống như mọi ngành kinh doanh khác: phải có kỹ năng, kinh nghiệm và nhóm quản lý và phụ trợ sáng tạo, kiên trì (management and business network). Trước khi làm gì, phải hoàn tất một kế hoạch kinh doanh bài bản, nêu rõ những lợi thế cạnh tranh và khả năng tài chánh. Tất cà bắt đầu bằng một ước mơ, nhưng khi phát triển, cần những hành động thiết thực rõ ràng. - TS Alan Phan - Bài viết trích từ cuốn sách "Góc nhìn Alan dành tặng doanh nhân Việt trong thế trận toàn cầu" (*)Những ảo tưởng về startup trong chuỗi cafe ở Việt Nam: http://ift.tt/29bbJX1

The post GHÉT AI THÌ XÚI NGƯỜI TA MỞ NHÀ HÀNG appeared first on GÓC NHÌN ALAN.


Đăng ký: Viet Blogs
Nguồn tin

Nguồn Tin Mới