Tin tức Việt

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

Ngọn cỏ non. Phần 2. Chương mở đầu: Phân vân !!!

Nguồn tin: Walking Alone

Thứ sáu, tuần trước khi nghỉ tết.

Reng Reng, chuông cửa vang lên ing ỏi.

- Ai vậy?

- Hùng nè…

. . .

Cuộc nói chuyện định mệnh với Hạnh đã làm nó suy nghĩ rất nhiều. Cái thời gian xa em, nó đã dần quen với cuộc sống mới, quen với cuộc sống không có em bên cạnh, vui vẻ, yêu đời trở lại. Nhưng điều mà nó trăn trở nữa chính là Thư, cô bạn ngồi cùng bàn.

Thư là một người vui tính, hay nói hay cười. Ngày xưa Thư cũng học cấp 2 trường chuyên, lớp C ngay cạnh lớp D của nó. Còn nhớ hồi xưa con nhỏ để tóc dài cột bím nhìn khá nữ tính nhưng mà bây giờ đã cắt tóc ngắn, khi nào cũng buộc đuôi gà, cộng với đôi mắt lanh lợi khiến Thư trở thành một cô gái nhìn rất năng động. Học lực tốt, giỏi tự nhiên nhưng đặc biệt ghét mấy môn học bài. Đặc biệt có kiểu cười là che miệng, khi nào cũng che miệng dù cười nhẹ hay cười mạnh. Thế là nó cũng học theo, cứ khi nào mà có Thư là nó lại giả vờ cười che miệng và mỗi lần như thế lại bị ăn một la hán chưởng kèm một tiếng RẦM thật lớn sau lưng. Cảm giác bị con gái đánh chiêu này không khác gì chết đi sống lại. Khi bàn tay đụng đến lưng, nó truyền một lực xung kích vô cùng lớn, khi cái lực ấy thâm nhập vào cơ thể, nó tản ra phá huỷ toàn bộ nội tạng cơ thể, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tim như ngừng đập, phổi ngừng thở, dạ dày ngừng co bóp, não mất nhận thức, mắt cũng vì thế mà trợn ngược lên. Theo định luật 2 Niu tơn, khi một lực tác dụng vào một vật nó sẽ phản ngược lại đúng như khi tác động vào. Đúng vậy, sau khi phá huỷ lục phủ ngũ tạng, lực đó mới đẩy ra ngoài, toàn bộ vùng da trong khu vực tiếp đòn mới cảm nhận được rát cực độ, não bộ sau thời gian đóng băng lại tiếp tục hoạt động điều khiển các cơ quan còn lại vận công phá chiêu. Và sự vận công phá chiêu đó là mặt nhăn lại, mắt nheo đi, miệng gào thét đau đớn, đầu cổ tay chân quẹo qua quẹo lại giải độc. Tất cả mọi diễn biến chỉ xảy ra vỏn vẹn trong vòng khoảng một giây. La hán chưởng được liệt vào danh sách ba chiêu thức sát thủ vô cùng nguy hiểm, hai chiêu còn lại là véo thần công và cào đại pháp. Khỏi phải nói đám con trai sợ đến thế nào, bởi hậu quả của mỗi chiêu thức là khỏi phải bàn, chỉ biết ngậm ngùi đau đớn đón nhận mà không được trả đũa, về nhà với mama mà hỏi chỉ dám nói bị té do vấp cục rỉ mủi thằng nào quăng giữa đường, đau đớn thay, tiếc thương thay số phận nam nhi.

Nó và Thư khá hợp cạ, nhất là trong cái khoản game online. Hồi chia tay em, rãnh rãnh là nó lại chúi đầu vào game online để không phải suy nghĩ. Học chung với nhau từ đầu năm, thời gian đầu còn quen em nó chơi không nhiều, lâu lâu chơi tí cho đỡ mất tay nghề. Thời bấy giờ, Audition là tựa game hot nhất bởi thu hút được rất nhiều chị em – những người xưa giờ chưa biết chơi điện tử là gì. Mà trò gì con gái chơi nghiễm nhiên con trai cũng hùa theo ngay. Từ ngày đó, nó và Thư suốt ngày hẹn nhau chơi chung, trên lớp gặp, về nhà lại online gặp, chọc nhau cười đùa cả ngày, nhờ có Thư mà nó không còn nghĩ về em nữa. Audition có cái nhảy đôi, rồi vợ chồng đủ kiểu. Thư hay đòi nó nhảy chung đôi để thi với mấy đứa trong lớp hay trong khối, riết thành quen, cứ mỗi lần nhảy đôi là phải có nhau, chơi game cỗ vũ cho nhau, giúp đỡ cho nhau nhiều làm cho nó và Thư thân thiết theo một cách đặc biệt. Cần phải nói sơ qua Game audition có một điều rất kì lạ, nó đưa hai người chưa biết tí gì về nhau, chỉ mới quen biết cho vui đến với nhau bởi sự ràng buộc vợ chồng trong game. Để rồi sau mỗi khi xưng hô như vậy, nói chuyện tình cảm như vậy tự nhiên trong mỗi người lại nảy sinh cái tình cảm gì đó gọi là tình yêu trong thế giới ảo, nên cũng có nhiều người đến với nhau qua trò chơi online này.

Buzz!!!

Hung_hero: gì đấy, ồn ào thế.

conangdongdanh_0512: t hỏi m cái này

Hung_hero: hở :D

conangdongdanh_0512: m còn nhớ Chi ko

Hung_hero: còn, 1 chút, sao m hỏi thế

conangdongdanh_0512: vậy t sẽ chờ đến khi nào m quên luôn

Hung_hero: Hả, t cũng không biết nữa

conangdongdanh_0512: thế thui t ngủ đây, m về đi, tối rồi á, tiền đâu mà chơi game miết thế.

Hung_hero: m đòi t ra net chơi vs m còn gì, mai lên mua đồ ăn sáng cho t.

conangdongdanh_0512: uh, t biết rồi, trời lạnh lắm đó nhen.

Rời quán net China thân yêu trên đường Đống Đa, nó dọc theo đường Trần Phú về nhà. Trời đã vào mùa đông. Phố thị nhỏ bé, đường xá thì lại to, khác hẳn Sài Gòn, to mà đường thì lại nhỏ. Gần 9h tối, người thưa thớt dần, hàng quán hai bên đường chỉ còn lập loè ánh sáng, còn mỗi tiệm tạp hoá Bé Em còn hoạt động, cái quán này từ nhỏ nó đã thấy bán, có cái chú bán hàng tên Em, nó vô mua hàng toàn gọi là chú em, nghe cũng buồn cười. Trong cái thời tiết lạnh giá này, ai ai cũng chỉ muốn ở trong gia đình hạnh phúc của mình, nằm trong chăn ấm chứ chẳng buồn ra ngoài đường nữa, bởi vì thế mà hàng quán người ta cũng đóng cửa nghỉ sớm, đường phố cũng trở nên hiu buồn hơn. Dưới ánh đèn đường thấp thoáng sau hàng cây cao, đường phố trước mắt nó bây giờ tối tối mờ mờ, một cảnh tượng cô đơn buồn bã đủ làm nao lòng bất cứ ai. Mùa này lạnh lắm, gió thổi liên hồi, từng cơn, từng cơn lạnh buốt. Mặc dù nó đã mang cái áo khoác dày cộp nhưng chả biết bao nhiêu cho đủ, gió lạnh vẫn có thể len lỏi vào trong người như dạo chơi, hai tai lạnh ngắt, đôi chân cũng trở nên mỏi mỏi, đôi tay như mất cảm giác, nó cố đạp xe thật nhanh để nóng người hơn. Gió tát vào mặt nó, thổi bay tóc nó, luồn vào mủi vào họng, nó cố gắng thụt cái cổ lại nhiều nhất có thể để tránh gió lạnh làm hại cái cổ nó. Cái lạnh bao trùm lấy nó, siết chặt lấy nó, làm nó không thở được. Câu nói ban nãy của Thư làm nó càng nhớ đến Chi. Trước cái cảnh tượng tàn khốc của không gian, thời tiết, nó lại cảm thấy cô đơn sau một thời gian mượn Thư làm người bầu bạn. Lúc nó buồn bã nhất, Thư luôn bên cạnh an ủi nó, bày đủ những trò vui giúp nó dần quên đi muộn phiền. Mỗi lần nó tâm sự là Thư lại lắng nghe chăm chú, lâu lâu lại trấn an lòng nó. Nhưng giờ, sau bao ngày kìm nén, nó thực sự nhớ em rất nhiều, nghĩ về em, rồi âm thầm buồn bã về nhà.

Mấy ngày sau, chị nó học đại học được nghỉ tết về sớm. Thế là gia đình nó lại đầy đủ, sum vầy vui không kể xiết. Còn điều gì hạnh phúc hơn khi trong nhà luôn đầy ắp tiếng cười, mọi thành viên có mặt đầy đủ, hỏi thăm, nói chuyện, đùa giỡn. Thế mới biết nhà vắng đi một người thì ai cũng sẽ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó quan trọng lắm. Sẽ có những khoảng lặng giữa những câu chuyện, chính lúc ấy chắn chắn rằng trái tim mọi người đều hướng về người vắng đi. Gia đình là vậy, cho rằng mỗi nhà là 100%, vắng đi một người thì là mất đi 20, 25 hoặc 33%, thế nên niềm vui chẳng thể nào đong đầy, luôn luôn có cái gì đó hụt hẫng nhè nhẹ mà người kia nắm giữ.

Và rồi nó được biết sự thật đằng sau chuyện Chi cắt đứt liên lạc với nó. Nó suy nghĩ, đắn đo chẳng biết làm sao.


Khi nguoi lon co don e1378459886116 Ngọn cỏ non. Phần 2. Chương mở đầu: Phân vân !!!


Chiều thứ 6, nó đang thiu thiu ngồi xem tivi thì lão Minh đến rủ chị nó đi chơi. Nó thích lão này, tuy nói chuyện thì hơi bậy nhưng với nó rất ra dáng đàn anh, luôn hết lòng giúp nó, chỉ bảo nó tận tình. Lão cùng tuổi với chị nó, hai người iu nhau hồi thi đại học xong.

Với vào nhà lão đã oang oang:

- Ê cu, chị chú mày đâu.

- Chị Hai đang giặt đồ, huynh đợi 20′.

- Uầy, lâu hầy, sao ? Dạo này thế nào, sao nhìn mặt ngu như bò thế kia.

- Ừm, có chuyện đại ca à, đệ khó xử quá.

- Được rồi, nói xem, có huynh đây đệ hà cớ gì phải sợ.

Được lời như mở tấm lòng, vì nó cũng thân với lão này nên kể mọi chuyện với bậc đàn anh, từ chuyện quen Chi, đến quen Thư, đến chuyện rắc rối vì nó đứng giữa, chẳng biết phải làm sao vì ai cũng tốt cả.

Thế mà nghe xong lão hất hàm một câu nghe tụt hứng:

- Thế bé nào đẹp hơn.

- Gì nữa cha nội, lúc nước sôi lửa bỏng còn giỡn, cơ mà Thư nhìn cá tính hơn, hehe.

- Ờm, vậy Thư đi.

- Nhưng mà Chi cũng… , thôi chả biết nói sao.

- Vậy là chú mày thích Chi hơn rồi, tao nói thế mà mày vẫn còn gượng lại thì rõ rồi.

- Nhưng mà huynh biết đệ đã trải qua cảm giác chán nản đến mức nào không, đệ sợ cái cảm giác đó sẽ cản trở hai người quen lại, đệ cũng sợ Chi lại vô tình mà rời xa đệ như lần trước nữa, bị bỏ rơi chẳng dễ chịu tí nào.

- Cái thằng nguuuuuu lâu dốt bền khó đào tạo. Thứ nhất, con gái mà dám hạ mình, dám hạ cái lòng tự trọng cao như núi đó là điều hiếm có khó thấy lắm, chứng tỏ mày thực sự là người quan trọng với người ta. Thứ hai, là một thằng đàn ông, mà mở mồm là sợ, sợ và sợ. Nhục không thể tả, sợ đek gì, mạnh mẽ lên, đau đớn có tí mà đã kêu ca, phải lấy cái bao dung của mình che đi cái ích kỉ của tụi nó. Thôi tao tuỳ mày, ai cũng đáng quý hết.

- Nói một hồi cũng bằng nhau.

Bỗng có tiếng ở ngoài vọng vô:

- Chém gió, làm như mình ngon lắm.

- Ơ, đâu có, anh góp ý tí thôi mà, mình đi em nhỉ, hí hí.

- Ở nhà nhen cu, chị đi tí về.

- Vâng, chào chị.

Vào trong ngăn bàn, nó mở trong phong bì thư, lấy ra mấy bức thư ngày trước em trao. Lòng thắt lại, từng chữ nắn nót, sạch đẹp, gọn gàng em viết dành cho nó. Không biết mọi người thế nào chứ với nó, những mòn quà không bao giờ sánh bằng lá thư được viết bằng tấm lòng chân thật. Những dòng cảm xúc như vẫn còn nguyên vẹn. Hồi nó viết thư, nhiều đứa bảo thời đại này còn viết thư gì nữa, nó cười cười rồi kệ, quan trọng là những thứ mình nhận được và lưu lại, thư tay thật sự là một thứ gì đó vô cùng đặc biệt. “Tình yêu đầu luôn chứa đựng những cảm xúc trong trẻo nhất, vô tư nhất, chẳng như bây giờ, cái thời đại công nghệ thông tin, mạng xã hội tràn ngập… qua đi rồi còn gì đọng lại !”

Nhưng Thư cũng tốt với nó, Thư hợp với nó trong mọi việc, là người mới, là làn gió mới trong tâm hồn nó. Khi với Thư nó có thể thoải mái nhất, nhiều khi còn cùng nó chửi tục khi ức chế trong game, rồi đi chơi, nói chuyện, bàn luận thiên hạ, gần như bên Thư với nó là niềm vui vô tận. Bây giờ Thư cũng ngồi cạnh nó, nếu Thư biết chuyện nó với Chi quay lại thì nó phải ứng xử với Thư thế nào. Thư lại ở thị xa nữa, em thì ở trên huyện, không thể lúc nào muốn gặp cũng có thể gặp được. Sau thời gian tiếp xúc, nó thực sự cũng đã có tình cảm với Thư – cảm xúc gì đó khó tả.



Rồi nó suy nghĩ …

“Reng Reng, chuông cửa vang lên, Chi ra mở cửa.

- Hùng đến rồi hả, hì, vào nhà đi

- Thôi Hùng về luôn, Chi đừng chờ Hùng nữa nhé, Hùng có người khác rồi, xin lỗi Chi.”

Quay lưng đi thì Chi thế nào nhỉ ???








knight Đăng ký: Viet Blogs

Nguồn tin

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Nguồn Tin Mới